Hóa ra người thứ ba yêu đến mấy cũng là người đến sau | Timbantinhus.com

blogradio.vn – Chắc hẳn không ai trong chúng ta muốn khoác trên mình chiếc áo mang tên người thứ ba. Nhưng đôi khi trong cuộc chiến với trái tim, lý trí không thể chiến thắng được nữa. Yêu, hy vọng, rồi đau đớn, thất vọng và căm ghét.

***

Là người thứ ba, tôi có nên trách anh ấy hay chính mình? (Diễm lớn)

Ánh nắng chiếu qua khung cửa sổ, một ngày mới bắt đầu. Anh giơ tay tắt báo thức, thay quần áo, cầm túi đi ra ngoài cửa. Tôi được thông báo rằng hôm nay có người từ trụ sở chính xuống để kiểm tra hoạt động của công ty.

VIDEO KẾT NỐI BẠN TÌNH

Ở công ty, các đồng nghiệp nữ đang bàn tán xôn xao về vị giám đốc đó. Họ nói nhỏ với nhau: Anh ấy là con trai chủ tịch tập đoàn A – công ty mẹ của công ty chúng tôi, nghe nói anh ấy đã gần ba mươi nhưng chưa có gia đình, hai năm ở nước ngoài anh ấy đã lớn hơn anh ấy. Ngồi lên ghế giám đốc, là một người đàn ông tài năng và không kém phần hào hoa, không nên đến gần anh ta. Nhiều lời bàn tán về anh ấy nhưng tôi đều bỏ qua tất cả và tập trung hoàn thành công việc.

Thì ra người thứ ba dù có yêu đến mấy cũng là người đến cuối cùng

Để ăn trưa, tôi và đồng nghiệp xuống quán cà phê bên dưới công ty. Cô ấy vỗ vai tôi, “Chị ơi, anh ấy đến đây giám đốc Tiêu, anh ấy nam tính quá”. Anh bước vào, ánh nắng chiếu vào mái tóc nâu, anh mặc một chiếc áo sơ mi xanh, tất cả giống như một bức tranh hoàng tử mà tôi thường gặp trong mơ. Tôi thừa nhận mình đã yêu anh ấy ngay từ cái nhìn đầu tiên. Người ta thường nói, đàn ông tuổi ba mươi chính là miếng mồi ngon ngọt mà phụ nữ nào cũng muốn giành lấy.

Đôi khi, cảm xúc của tôi đang lớn dần lên, có lẽ anh ấy cũng có thể cảm nhận được điều đó qua đôi mắt của tôi khi tôi nhìn anh ấy. Một hôm tôi nhận được một bông hồng, bên trong là tấm biển: “Anh sẽ đợi em ở bãi đậu xe”. Tích tắc, tích tắc, đến lúc tan sở, tôi chạy nhanh đến bãi đậu xe và nhìn thấy hình ảnh của anh ấy ở đó. Anh ấy nói: “Nếu em thích anh, hãy lên xe và anh sẽ đưa em đi ăn tối”. Vậy là anh và em ở bên nhau. Cũng như bao cặp đôi khác, chúng tôi thường hẹn hò vào cuối tuần, hay nắm tay nhau đi dạo khi lá anh đào rơi, anh thì thầm vào tai em những lời ngọt ngào, giọng nói ấm áp cứ thế đi vào lòng em. .

Hóa ra người thứ ba dù có yêu đến mấy cũng là người đến cuối cùng

Một hôm anh nói anh phải đi công tác một tuần, dặn tôi ăn uống, nghỉ ngơi thật tốt khi anh không ở đây để chăm sóc bản thân. Hàng ngày em vẫn đi làm, vẫn tụ tập bạn bè, cuối ngày em luôn nhắn tin cho anh nhưng không nhận được hồi âm. Ngày thứ năm khi vắng anh, tôi có gọi điện cho anh nhưng một đứa bắt máy, đứa nhỏ nói rằng bố đang nấu cơm với mẹ. Tôi đột ngột cúp máy, chắc ai đó đã lấy điện thoại của anh ấy. Sự lo lắng của tôi ngày càng tăng.

Sáng hôm sau, khi rủ đứa bạn đi dạo, tôi chợt thấy bóng lưng quen thuộc. Anh ta và một người phụ nữ không rõ danh tính đang ở trong một cửa hàng giày. Anh cười rồi quỳ xuống xỏ giày cho cô, bên cạnh là một đứa trẻ năm tuổi. Tôi nghe thấy một âm thanh khủng khiếp trong tim mình. Tình yêu mà tôi cố gắng vun đắp bấy lâu nay lại là tình yêu vay mượn từ người khác.

Về đến nhà, tôi đóng sầm cửa và khóc. Tuổi thơ của tôi không mấy hạnh phúc, trong tâm trí tôi chỉ lưu giữ một hình ảnh của bố. Hôm đó, bố đang xách va li, mẹ cố gắng giữ bố lại nhưng bố gạt tay ra và nói: “Con không thể chịu đựng được cuộc sống như thế này”. Sau đó anh ta lên xe của một người phụ nữ khác. Mẹ tôi ôm chặt lấy tôi mà rơi nước mắt.

Thì ra người thứ ba dù có yêu đến mấy cũng là người đến cuối cùng

Tôi ngây thơ hỏi mẹ rằng bố đi làm xa. Mẹ gật đầu lia lịa. Từ đó, bên cạnh tôi không còn bóng dáng của bố, chỉ còn người mẹ tần tảo vất vả với tấm lưng gầy guộc. Khi tôi lớn hơn một chút, tôi hiểu rằng cha tôi đã bỏ tôi và mẹ tôi để sống một cuộc sống giàu có hơn. Giờ đây, bên cạnh bố, tôi đã có gia đình mới, còn mẹ chỉ có tôi. Từ “người thứ ba” tôi thề cả đời này tôi không muốn nhận.

Gọi cho anh ta, sau ba hồi chuông anh ta nhấc máy. Không đợi anh ta nói, tôi nhanh chóng nói: “Anh biết tôi không đi công tác, vào gặp tôi”.

Một giờ sau cánh cửa mở ra bên ngoài. Anh thay giày bước vào nhà, giơ tay bật đèn. Đôi mắt anh dừng lại trên tôi, anh im lặng. Tôi lần đầu nói: “Tôi cái gì cũng biết, nếu anh không nhìn ra được, thì anh định giấu tôi bao lâu, cả đời này?”. Anh ấy đã khóc, nói rằng anh ấy rất tiếc. Vợ và con trai anh ấy sống ở nước ngoài nên mọi người không biết.

Thì ra người thứ ba dù có yêu đến mấy cũng là người đến cuối cùng

Chưa bao giờ tôi thấy khó như lúc này: “Quay lại đi, phụ nữ có thể tha thứ lần đầu, nhưng ai có thể đảm bảo rằng mình sẽ nhẫn nhịn lần thứ hai”. Trong khi vợ yêu và yêu thì đừng phạm sai lầm nữa. Em vẫn còn cả một chặng đường dài phía trước, em không muốn vì anh mà phải dang dở. Họ cần bạn hơn tôi. “

Tôi nên trách anh ấy hay chính mình? Trách anh tàn nhẫn, cho em niềm tin và hi vọng rồi quay lưng lại như không có chuyện gì xảy ra. Hay trách em đã yêu, trao yêu nhầm chỗ. Không. Ai đúng ai sai có lẽ không còn quan trọng nữa. Anh trở về làm một người chồng, người cha tốt. Tôi trở lại là một người nghiện công việc. Mọi thứ đã trở lại con đường ban đầu của nó.

Hẹn gặp lại vào một buổi chiều đông tuyết phủ trắng trời. Ngồi trong quán cà phê lần đầu tiên tôi yêu và anh ấy hay đến. Sau một hồi im lặng, anh ấy hỏi tôi liệu tôi có ổn không? Tôi mỉm cười và trả lời rằng nó ổn. Khi tôi lắng nghe tiếng chuông nhà thờ xa xăm, mắt tôi nhòe đi. Tôi đã từng tưởng tượng ra cảnh anh ấy bước xuống sảnh, sinh em bé, tay trong tay đi dạo, hay chúng tôi ngồi bên nhau bên tách cà phê nóng và thưởng thức một bộ phim kinh dị mới ra rạp.

Thì ra người thứ ba dù có yêu đến mấy cũng là người đến cuối cùng

Thời gian thật nghiệt ngã, khiến tôi quên đi nhiều thứ trong quá khứ, hết chuyện này đến chuyện khác khiến tôi trưởng thành từ khi nào. Anh đứng dậy để chào tạm biệt, ôm anh lần cuối và cũng tự giải thoát cho bản thân. Anh quay lưng lại, trên má có giọt nước nóng hổi, ​​cà phê lạnh ngắt. Tình yêu của em, khởi đầu đẹp nhưng kết thúc lại đau. Bạn rất đẹp và cũng rất đau.

Trong cuộc đời con người, nếu nếm đủ vị đắng, cay, ngọt, bùi thì nghiễm nhiên trở thành người lớn. Biết đâu một ngày nào đó tôi sẽ tìm được người phù hợp với mình. Tôi có thể buông bỏ mọi thứ trong quá khứ để ở bên người ấy không? Hãy thành thật với nhau trong suốt quãng đời còn lại.

Thiết kế: Hương Giang

Giọng đọc: Hà Diễm

Sản xuất: Radio Production Group

Mời các bạn xem thêm các chương trình:

https://www.youtube.com/watch?v=KoFc6eML33M

Tình yêu chỉ dành cho những ai biết trân trọng nó

VIDEO KẾT NỐI BẠN TÌNH

➡️➡️➡️➡️ Link tham gia tìm tình yêu  ➡️ ➡️ Tại đây

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Protected with IP Blacklist CloudIP Blacklist Cloud
Csss