blogradio.vn – Yêu anh là yêu nghề. Đôi khi anh không muốn làm phiền em, em muốn anh tìm được người hoàn hảo hơn em. Nhưng thật lòng, anh không nghĩ rằng yêu anh là chấp nhận chờ đợi, chấp nhận những ngày không có anh sẽ là vô tận. Em không biết anh có đủ kiên nhẫn không, không biết tâm trí anh có đủ vững vàng để nghĩ về em mãi không. Chỉ là nếu anh và em không được bên nhau thì tình yêu mà chúng ta dành cho nhau là gì? Nó chỉ là một khoảnh khắc ngốc nghếch của tuổi thơ, phải không?***
Nghe bài hát Tình Ca Tây Bắc – Việt Hoàn ft Anh Thơ
“Em là ánh sáng mặt trời còn em là hoa hướng dương luôn vươn mình về phía mặt trời”.
“Rừng biên giới bình yên
VIDEO KẾT NỐI BẠN TÌNH
Có một người lính ngày đêm đứng gác.
Với các em nhỏ, anh đan xen nhiều ước mơ.
Dù là ai đi chăng nữa thì khi nghe những ca khúc này đều có những cảm xúc khó diễn tả thành lời.
Tháng 9, tháng của những mùa xa vắng. Những người được gọi nhập ngũ, những người ra trường phải gánh trên vai trách nhiệm. Tất cả đều là những chiến sĩ nhiệt huyết, có khát khao cống hiến. Giống như nhiều người, từ phía sau, tôi hiểu và trân trọng ước mơ của bạn. Vì vậy, một lần nữa, tôi mong được gặp bạn ở nhà.
Chắc hẳn ai cũng hiểu rằng những người thương yêu mang màu áo xanh đang khắc khoải và chờ đợi trong lòng. Đau khổ thì không, đã là yêu thì còn đáng thương hơn.
Yêu bạn là yêu công việc của bạn. Đôi khi anh không muốn làm phiền em, em muốn anh tìm được người hoàn hảo hơn em. Nhưng thật lòng, anh không nghĩ rằng yêu anh là chấp nhận chờ đợi, chấp nhận những ngày không có anh sẽ là vô tận. Em không biết anh có đủ kiên nhẫn không, không biết tâm trí anh có đủ vững vàng để nghĩ về em mãi không. Chỉ là nếu anh và em không được bên nhau thì tình yêu mà chúng ta dành cho nhau là gì? Nó chỉ là một khoảnh khắc ngốc nghếch của tuổi thơ, phải không?
Cũng như bao người, chúng ta hy sinh cả tuổi thanh xuân để chờ đợi, nhưng lại không thể cho nhau hy vọng. Công việc của tôi là những chuyến đi, hành trang của tôi là chiếc ba lô nặng nề mà có lẽ không có chỗ cho bạn. Nói thật, tôi cũng như bao cô gái yêu những người con quê hương, đều chung thủy và chờ đợi. Chờ người lính trở về chỉ là một câu chuyện quá dễ dàng. Tình yêu đã trao trọn vẹn là gì, chờ đợi trong hy vọng không mất đi.
Tôi không biết tại sao tôi lại yêu người mặc áo xanh và cũng không biết tại sao tôi lại muốn đợi người đó. Có lẽ đơn giản là vì em yêu anh ấy rất nhiều nên dù anh ở đâu thì anh vẫn ở đây đợi em.
Chờ anh hoàn thành nhiệm vụ, đợi ngày anh đạt được ước mơ. Ở nơi này, em muốn gửi đến anh những tình cảm chân thành nhất, những khát khao trọn vẹn nhất, chỉ muốn anh biết rằng: “Em là ánh nắng còn em là hoa hướng dương luôn vươn mình về phía mặt trời”. .
© Lục Trâm – blogradio.vn
VIDEO KẾT NỐI BẠN TÌNH

Cộng đồng của chúng tôi giành cho ae tham gia tại ➡️ ➡️ Hotline+ZALO em vào web Hoixuan35.com để đăng ký thông tin nhé