Gặp lại bà nội tôi | Timbantinhus.com

blogradio.vn – Tôi nhớ ngày nhận lương đầu tiên, tôi hỏi cô ấy: “Bà nội, bà muốn tôi mua gì cho bà?” Cô ấy cười và nói rằng cô ấy không thích gì cả.

***

Tôi đã khóc, đã khóc rất nhiều khi thấy họ bỏ cô ấy vào một chiếc hộp trông rất lạ. Cô ấy vẫn vậy, khuôn mặt gầy guộc, hàm răng đen nhánh luôn gợi cho tôi nhớ đến màu mực đen thời tiểu học, cái thời còn mài mực cho đầy áo. Trông cô vẫn vậy, vẫn cái mỏ quạ cũ trên đầu, vẫn chiếc áo cánh gụ, chỉ khác là bây giờ người ta thay chiếc áo cũ rách nát bằng chiếc áo mới. Chiếc áo mà mỗi lần cô ấy mò kim để may, tôi đã tự hứa với lòng mình sẽ mua sau này khi cô ấy tốt nghiệp đại học, đi làm và nhận tháng lương đầu tiên.

VIDEO KẾT NỐI BẠN TÌNH

Mọi thứ vẫn vậy, chỉ khác là bây giờ cô ấy không còn mắng mỏ hay đùa cợt với tôi như trước nữa. Tôi nhớ mẹ mắng vì cái tội ăn vụng, ăn chiều, tôi cũng nhớ những lúc chỉ cần một nắm cơm nguội với muối đậu phộng trước bữa cơm chiều là đã thấy ngon rồi. Nhớ những lần mẹ là người phụ giúp mẹ đủ thứ mỗi khi vo gạo, dọn vườn, rửa rau, đun nước. Tôi còn nhớ mình đã đứng đợi chị đi chùa vào ngày rằm hay mùng một về, để lại một cuộc cãi vã giữa anh và em chỉ vì miếng xôi. Tôi vẫn nhớ khi cô ấy vắng nhà nhưng rất sợ ma nên cô ấy luôn dắt con chó Micky đi cùng và đợi cô ấy về rồi mới thả cô ấy đi.

Bà tôi không còn nói được nữa, hàm răng đen nhánh không còn nhai được trầu. Bà nằm đó bất động mặc cho các con la hét, la mắng. Tôi có thể cảm thấy mắt mình nhòe đi, nước mặn lạnh lăn dài trên má và vào khóe miệng. Họ buộc một chiếc khăn trên đầu tôi mà họ xé từ một tấm vải mới mua giống như khăn trải bàn nhà hàng, tất cả đều màu trắng. Cha mẹ tôi mặc những bộ quần áo kỳ lạ trông như được làm bằng vải tuyn trắng. Anh ơi, sao hôm nay em ngoan thế? Anh vẫn là người hay cãi lời cô nhất, là đứa cháu bướng bỉnh nhất, không bao giờ chịu nghe lời. Nhưng giờ anh cũng ngồi với anh như đang nghe cô kể chuyện người xưa. Bây giờ tôi có thể nghe thấy âm nhạc nhưng không phải là âm nhạc trong đám cưới và tiệc tùng, nó khó nghe một cách kỳ lạ.

Họ đang đóng nắp hộp lại, chắc cô ấy muốn chơi lại trò trốn tìm cũ của tôi, tôi suy nghĩ một lúc rồi quyết định đánh thức cô ấy. Tôi chạy đến mở nắp như chơi trốn tìm với lũ bạn cùng xóm ngày ấy. Nhưng tôi không thể cạy ra được, nó quá nặng đối với một đứa trẻ như tôi. Rồi đột nhiên có người kéo tôi lại, họ cắm nến vào hộp rồi đốt, có người định khiêng đi. Miệng tôi muốn nói nhưng nó lại mắc kẹt trong cổ họng, không nói được. Sâu bên trong tôi như muốn hét lên: KHÔNG! KHÔNG! KHÔNG !!! Không ai có thể đưa cháu đi đâu cả bà ạ !!!

Tôi lớn lên ở một vùng quê nghèo, nên những nắm cơm, những cụ già, những gói đồ mỗi khi bà từ chùa về nhà là niềm vui khôn tả như bao đứa trẻ khác. Những bài học đầu tiên về lòng tự hào về quê hương, đất nước và tình yêu thương con người đều được cô học hỏi.

Lớn hơn một chút tôi nhận ra những mâu thuẫn trên thế giới này và không ngừng hỏi tại sao. “Bà ơi! Tại sao lại có vầng trăng khuyết?” Tôi không biết tôi đã hỏi cô ấy bao nhiêu câu hỏi như vậy. Cô ấy không phải là một nhà khoa học thông thái, nhưng những câu chuyện về chú gấu ăn trăng hay những bài đồng dao, bài đầu từ ve chai, thứ hai từ lá lúa luôn khiến tôi thú vị và dễ nhớ! Lớn hơn một chút, những câu hỏi của tôi không chỉ giới hạn trong lĩnh vực khoa học tự nhiên mà còn cả khoa học xã hội. Tôi thường xuyên rơi vào tình huống khó xử với bạn bè, thầy cô và mỗi lần tôi đến gặp cô ấy để được giải đáp.

Thời gian trôi qua, hình ảnh bà cố đã luôn theo tôi suốt tuổi thơ, suốt những năm học, động viên tôi học tập và là động lực mạnh mẽ giúp tôi thi đỗ đại học. Tôi luôn tự hứa với lòng mình rằng sau khi tốt nghiệp đại học, tôi sẽ mua cho cô ấy một miếng trầu, mua cho cô ấy một chiếc khăn mới để cô ấy trông đẹp hơn, hoặc mua cho cô ấy một chiếc áo gụ mới. Có khi ra chợ mua bánh bèo, cù lao cho bà. cô ấy vẫn thích Tôi nhớ ngày nhận lương đầu tiên, tôi đã hỏi cô ấy: “Bà nội, bà muốn tôi mua gì cho bà?” Cô ấy cười và nói rằng cô ấy không thích gì cả.

Bây giờ tôi tự nhận mình là một chàng trai thực sự ngây thơ, tôi có thể mua cho cô ấy hàng tấn quần áo mới, hàng tá bánh quy bơ đậu phộng nhưng cô ấy sẽ không bao giờ ăn nữa. Tôi cúi đầu trong góc nhà vừa khóc vừa nghĩ chỉ một điều ước, mong ước nhỏ nhoi của tôi bây giờ chỉ là được nghe tiếng bà nói thêm một lần nữa bà ơi! Tôi gào thét trong vực sâu, trước mắt tôi mọi thứ là một màu trắng xóa mờ ảo. “Có ai ở nhà không? Thằng H, nó chưa tỉnh à?”. Tôi thức dậy ướt đẫm mồ hôi mặc dù nhiệt độ vào buổi sáng mùa đông này vẫn dưới 20 độ. Đây không phải là một cảnh xa lạ so với trước đây, mọi thứ đều quen thuộc trong ngôi nhà mang lại cho tôi sự bình yên. “Vậy là ta vừa mới nằm mơ?” Hay tôi đang mơ? Tôi tự hỏi mình. Nhìn đồng hồ đã 8h30, tôi chợt nhận ra hôm nay là sáng thứ bảy, được nghỉ cuối tuần nên tôi đã ở nhà từ tối qua. Vì vậy, tôi đã mơ, tất cả chỉ là một giấc mơ. Lòng tôi hét lên sung sướng, tôi điên cuồng nhảy khỏi chăn suýt ngã, rồi chạy ra vườn như một thằng nhóc đợi bà ngoại đi chùa về. Cô ấy vẫn còn gói xôi, anh vẫn trên tay, tôi chạy đến ôm cô ấy và bắt đầu cảm thấy mát lạnh trên má rồi lại thấy vị mặn mà lần này là nước mắt hạnh phúc!

Thời gian trôi qua, cũng là vài năm sau ngày bà mất, tôi gấp rút sắp xếp các công việc cuối tuần để đưa con gái nhỏ về quê tổ chức sinh nhật. Trẻ con rất hồn nhiên và vô tư, rất vui và hạnh phúc vì lâu lâu mới được về quê chơi. Tôi nhớ đêm qua khi đọc bài báo về bà, bố tôi lại khóc và cô con gái đến bên bố hỏi:

– Tại sao bạn khóc?

– Con nhớ bà nội của ba con! – Tôi trả lời.

– Bà nội của bố ở quê hay sao mà con không gọi cho bà?

Đúngm! bà nội của tôi đang ở quê hương của tôi! Nhưng tôi không thể gặp cô ấy nữa! Tôi cố gắng không khóc nhưng tôi không cầm được nước mắt.

– Bố im đi, bố sẽ cho con một điều ước để con được gặp bà! Bố nhắm mắt lại

Tôi mỉm cười và ôm chặt con gái vào lòng. Tôi không nhắm mắt xuôi tay như ước nguyện của con gái vì tôi biết mình đã may mắn có được một lần!

© Lê Thanh – blogradio.vn

Mời các bạn xem thêm các chương trình:

Blog Radio Replay: Những người yêu mến tôi sẽ luôn dõi theo tôi, ngay cả khi họ không còn ở bên tôi

VIDEO KẾT NỐI BẠN TÌNH

➡️➡️➡️➡️ Link tham gia tìm tình yêu  ➡️ ➡️ Tại đây

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Protected with IP Blacklist CloudIP Blacklist Cloud
Csss