Em đã có thể tự bước đi một mình | Timbantinhus.com

blogradio.vn – Một mình ta cũng không sao, miễn là một mình ta thấy vui và hạnh phúc. Hôm nay em không cần mượn bàn tay ấm, không cần bờ vai để dựa. Hôm nay em biết mình đã trưởng thành hơn, tự đi bằng đôi chân của mình, dù có ngã em cũng không rơi nước mắt, không gọi anh.

***


“Anh đã hứa sẽ đưa em đi hết mọi nẻo đường, nhưng sao anh không thể chỉ đường cho em?”

Chiều mưa qua góc phố nhỏ, lời ca quen thuộc đau đớn văng vẳng bên tai em chưa nghe kể từ ngày anh đi …

VIDEO KẾT NỐI BẠN TÌNH

Ngày ly hôn, nơi hẹn hò, bầu trời đêm đầy sao, cầu cao lộng gió, có đôi trai gái sắp trở thành người xa lạ. Minh nắm tay tôi nói rõ từng chữ như đang thủ thỉ lời yêu thương “Mình chia tay anh nhé, anh hết yêu rồi”. Đôi mắt tôi như những vì sao trong đêm, lấp lánh trong veo và đầy ắp hình ảnh của Minh. Môi tôi khẽ nói “Yes I know” như một lời thông báo rằng tôi đồng ý, dù đồng ý hay không thì cũng chẳng thay đổi được gì. Minn cười và hỏi Minh “Em hát cho anh nghe lần cuối được không?”

“Anh hứa sẽ đưa em đi hết con đường, nhưng sao anh không thể chỉ đường cho em”.

Xin lỗi vì tình yêu của Minh dành cho My, cần gì phải xin lỗi hả Minh? Vì Minh đã không giữ được trái tim mình nên không thể ở bên My như Minh đã hứa đúng không? Tôi phá lên cười, lẽ ra tôi phải khóc. Minh hỏi My có sao không, Minh nghĩ My không sao khi không có Minh bên cạnh, bỗng một ngày một người thôi yêu trong khi người kia vẫn còn yêu quá nhiều. Sau đó, My mới biết rằng vì chúng tôi không có xuất phát điểm giống nhau nên Minh đã về nhất trong cuộc đua tình yêu này. Con trai thích con gái, giành giật, yêu rồi chán. Con gái trốn con trai, bị đánh gục, yêu rồi lại cần, không muốn đi.

Chia tay

Ngày My vẫn còn là một cô bé với tà áo dài trắng tinh khôi chuyển ra học cùng lớp với Minh – một chàng trai có mái tóc xoăn, nước da trắng, đôi mắt to và hàng mi cong vút. Ấn tượng đầu tiên của tôi về Minh là một lớp trưởng ăn nói nhẹ nhàng, không hề tỏ ra nam tính. Cô lớp trưởng ngồi bàn sau My này rất muốn giúp My, bao nhiêu lần ánh mắt My lại nhìn My ngọt ngào. Ngày 8/3, người đó đã chủ động tặng hoa cho My trước mặt bạn bè, ở tuổi học trò ấy xấu hổ không biết giấu đầu vào đâu. Sau đó anh bế và đưa My vào lớp, mở lời nhiều lần nhưng đều nhận được câu trả lời “Làm bạn thân trước đã”. Dù rất buồn nhưng anh chưa bao giờ bỏ cuộc. Và nhờ người đó mà My đã vào được trường Đại học.

Sự chân thành này đã chạm đến trái tim tôi hay vì My cũng đã cho anh ấy một vị trí trong trái tim tôi? Tôi cũng không biết nữa, chỉ biết tôi sẽ cho cả hai một cơ hội. Vào một đêm mưa, Minh nhẹ nhàng nói: “Bạn gái của anh sẽ là Minh”. Tôi bẽn lẽn gật đầu, Minh bẽn lẽn nắm tay tôi, đêm tuy trời vẫn sáng, mưa ướt vai nhưng lòng tôi ấm áp vô cùng. Hai người cùng nhìn về một hướng, một tương lai tươi đẹp đang chờ đón.

Cùng nhau đến giảng đường mỗi sáng, cùng nhau mang tạp dề vào bếp, cùng nhau băng qua những con đường nắng gió, dù trời mưa vẫn có Minh che chở cho My, dù trời sập My biết rằng Minh vẫn còn. đôi bên, đã hẹn nhau nơi góc hồ.

Đôi khi My vu vơ “Minh ơi, người ta bảo mối tình đầu không bao giờ trọn vẹn”,

Minh cho rằng “Theo khảo sát 99,9% là mối tình đầu sẽ tan vỡ, nhưng Minh và My thuộc về 0,1% còn lại, dù thế nào Minh cũng không để My buồn, Minh sẽ cùng My đi hết con đường này. đường bộ”.

Tuy nhiên, con đường tôi đi quá ngắn, chỉ có ba mùa đông ấm áp.

Người tàn nhẫn nhất khi anh ta ra đi
Phụ nữ yếu đuối nhất khi ở

My nhận ra Minh yêu Minh nhiều hơn mình nghĩ, Minh ra đi mà nước mắt tôi không ngừng rơi, đâu đâu bóng Minh cũng ở đó, khi nghe tiếng bước chân tôi chạy ra tưởng Minh đang đến. Thu mình trong bóng tối My nghẹn ngào gọi tên Minh. Bao nhiêu kỉ niệm ùa về trong tim. Trời mưa, Minh chở em đi học dưới mưa. Khi My ốm, Minh lo lắng, sầu muộn, từng thìa cháo đút cho My, Minh chăm sóc cho tôi từng viên thuốc. Minh My thậm chí còn không cho anh về nhà một mình dù bận đến đâu. Đến tối, đói ăn, My gọi Minh “Chào anh, em đói”, không nghe tiếng trả lời, 5 phút sau, Minh gọi “Anh ra mở cửa”. Ở đâu, khi nào, như thế nào, Minh đều chiều lòng My luôn. Đã bao lần giận dỗi vô cớ, Minh lại ôm My xin lỗi.

Minh yêu My rất nhiều, tại sao lúc này lại không có gì? My ước rằng sau một giấc ngủ dài tất cả chỉ là một giấc mơ, Minh vẫn ở đây bên cạnh My.

bươc

Khi số phận ập đến hay lòng người thay đổi, My đã chôn chặt mình trong nước mắt và quá khứ suốt một năm trời. Nhìn thấy nước mắt mẹ rơi, “Ngoài Hoàng Minh ra con không có gì quan trọng phải không?” Tôi bàng hoàng nhận ra mình thật ích kỷ, chỉ nghĩ đến tình yêu, về một người xa lạ mà không nghĩ đến gia đình, về tương lai phía trước. Tôi gạt nước mắt tìm lại con người xưa, cố gắng học thật giỏi và tốt nghiệp với tấm bằng loại giỏi để không làm mẹ buồn nữa.

Khi cô đơn, My chọn cách nắm lấy một tay dù không còn nồng nhiệt như trước.

Ra trường, đi làm, nỗi nhớ nguôi ngoai, thôi hi vọng tìm kiếm, vài mối tình cũng hờ hững qua đầu ngón tay nhưng không làm My buồn, tiếc nuối.

Rồi My chợt nhận ra rằng những thứ tạm thời không tồn tại được lâu. Hôm nay, My chọn một cuộc sống không giống như cây tầm gửi. My vui vẻ đón bình minh lên mà không cần đợi người đến đón, ngắm hoàng hôn bình yên cũng cảm thấy lãng mạn vô cùng, có những cảm xúc mà ngày xưa bận yêu Minh nhưng My không có. Tôi đã tìm thấy nó hôm nay.

Sáng đi làm, chiều tối về nhà nhâm nhi ly cà phê với tiểu thuyết, thỉnh thoảng viết để giãi bày tâm tư, cuối tuần chạy về nhà ôm ấp trong vòng tay mẹ, cậu em kể: “Năm nay 23 tuổi. nhưng vẫn giả vờ ngây thơ. “Đừng giả vờ, mà vì bàn tay mẹ luôn ấm áp, trong lòng mẹ con mãi là đứa trẻ không chịu lớn. Khi có tâm trạng, mẹ hãy đón con đi. xách ba lô lên và đi gặp thật nhiều người yêu quê, không còn lo bị ai than phiền là con gái đừng có đi đâu xa, thỉnh thoảng bạn bè rủ rê bàn ​​tán chuyện nhỏ, chuyện lớn, dở về tự do, như tôi thấy cuộc đời này không phải vậy. chỉ là cô đơn, không chỉ là tình yêu Nếu bạn đã từng xem một người là cả thế giới thì giờ đây bạn mới biết rằng tâm trí của bạn lúc đó thật hạn hẹp và ngốc nghếch.

Cả hai không sao cả, ở một mình cũng được miễn là vui, vui là được. Hôm nay tôi bình tĩnh khi ai đó nhắc đến tên bạn. Hôm nay em không cần mượn bàn tay ấm, không cần bờ vai để dựa. Hôm nay em biết mình đã trưởng thành hơn, tự đi bằng đôi chân của mình, dù có ngã em cũng không rơi nước mắt, không gọi anh.

Tôi tận hưởng cuộc sống thoải mái của một cô gái độc thân mà mọi cô gái ràng buộc bởi tình yêu đều thèm muốn, tôi trân trọng từng khoảnh khắc của nó, tôi đón nhận những gì thiên nhiên ban tặng cho tôi mà không đòi hỏi bất cứ điều gì. Hỏi thêm. Và tôi kiên nhẫn chờ đợi một tình yêu mãi mãi thuộc về mình, tôi sẽ yêu lại khi tôi thực sự sẵn sàng chứ không phải vì cô đơn.

© Tiểu My – blogradio.vn


Bài dự thi viết “Độc thân không cô đơn”. Để bình chọn bài viết này, bạn đọc vui lòng để lại bình luận và chia sẻ link bài viết này lên mạng xã hội để bạn bè, người thân cùng đọc. Bạn cũng có thể chia sẻ liên kết của bài viết này từ fanpage BlogViet Vietnamnet




Gửi những suy nghĩ và sáng tạo của bạn đến độc giả của blogradio.vn bằng cách gửi bài viết về địa chỉ email. blogradio@dalink.vn.



yeublogradio



VIDEO KẾT NỐI BẠN TÌNH

➡️➡️➡️➡️ Link tham gia tìm tình yêu  ➡️ ➡️ Tại đây

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Protected with IP Blacklist CloudIP Blacklist Cloud
Csss