“Đừng bao giờ bỏ lỡ chuyến tàu cuối cùng và người yêu bạn thật lòng” – Câu nói ngôn tình này không mới nhưng khi đưa vào ảnh lại trở nên công bằng đến bất ngờ Mắt xanh. Đó là câu nói “có thật” của bà mẹ Hà Lan đình đám và sau đó được con gái Trà Long (Khánh Vân) nhắc lại như một lời cảnh tỉnh dù là muộn màng. Đây là một biểu hiện thay đổi bản chất của mối quan hệ giữa Ngân và Hà Lan, và cũng là một biểu hiện thay đổi kết thúc Mắt xanh so với tiểu thuyết.
Ngân dành cả tuổi thơ để yêu và nhớ Hà Lan
Ngân (Trần Nghĩa) và Hạ Lan (Trúc Anh) dường như đã dành cả tuổi thơ để nhớ nhau, họ đã bỏ lỡ nhau quá nhiều lần trong đời, kể cả chuyến tàu cuối cùng. Khác với truyện, tình yêu của Ngân dành cho Hà Lan chỉ là tình yêu đơn phương, trong phim, Hà Lan vừa là một chàng trai vừa là một linh hồn. Hà Lan thích Ngân nhưng không đến với Ngân, vì thế mối tình đã mất càng trở nên đau buồn và đau đớn hơn bao giờ hết.
VIDEO KẾT NỐI BẠN TÌNH
Ngân và Hà bên nhau khi cả hai vẫn còn là những đứa trẻ cùng làng và học chung một trường. Ngay từ khi nhìn thấy cô gái nhỏ này, Ngân đã nguyện dốc hết sức lực để bảo vệ cô. Ngân đánh nhau mỗi khi thua, nhưng anh vẫn hứa vung tay đấm cho Hà Lan. Họ ở bên nhau như thế cho đến một ngày Ngân chợt nghĩ về vẻ đẹp và vẻ đẹp của Hà Lan ở tuổi dậy thì.
Hai người gặp nhau ở một tâm hồn đồng điệu, một nghệ sĩ táo bạo. Ngân có năng khiếu âm nhạc, thích ôm đàn và thích viết những bài hát để nói lên cảm xúc của mình. Cô Hà Lan vẽ rất đẹp, cô đã tặng Ngân một bức tranh về khu rừng mai trước khi cô lên thành phố học. Hà Lan là người hiểu và cảm nhận được những ca khúc mà Ngân viết. Cô biết đây là những sáng tác của Ngân, không phải nhạc sĩ Cung Tiến nào đó. Cô ấy biết mọi chuyện nhưng mãi sau này mới kể.
Buổi chia tay trong rừng mai hôm nọ, lẽ ra họ phải trao nhau nụ hôn đầu tiên, nhưng Ngân chợt khựng lại trước ánh mắt ngơ ngác của Hà Lan. Châm ngôn: “Lên thành phố mà không có Ngân, Hà Lan sẽ buồn lắm! Đó cũng là khởi đầu của bi kịch. Lần đầu tiên trong đời họ nhớ nhau.
Sau một thời gian ở thành phố, Hà Lan trở về thăm quê với cách ăn mặc và suy nghĩ khác hẳn. Cô ấy đang mặc những chiếc váy nhỏ hợp thời trang, không còn là quần áo quê mùa nữa. Cô chê con rùa không thú vị, con tôm nhỏ và cái kẹp tóc không đẹp như ở thành phố. Ngân nhìn Hà Lan, càng nhìn càng thấy lạ. Vẫn là góc chợ, hàng cây, con đường nhỏ năm nào nhưng chẳng nói nên lời. Sau lần gặp đó, Hà Lan về thành phố ngày càng ít về, còn Ngân thì vẫn ở quê. Họ mất nhau lần thứ hai.
Ngân gặp lại Hà Lan khi anh lên thành phố học. Hà Lan là người đầu tiên Ngân muốn gặp nhất. Anh cầm trên tay chiếc kẹp tóc mà anh cho là đẹp nhất để tặng người con gái mình yêu, nhưng rồi lại khiêm tốn cất vào túi khi cô gái mặc váy và sử dụng những chiếc kẹp hợp mốt. Họ ngồi cạnh nhau, ngượng ngùng, không biết nói gì, không còn gì để nói. Ngân nói được hai câu, câu thứ nhất nói về cái cây chết giữa chợ, câu thứ hai là … “Nan về!”
Những lần gặp nhau để đón con sau giờ học, cả hai đã có những khoảng thời gian vui vẻ. Ngân rõ ràng có nhiều cơ hội hẹn hò thân mật hơn, thể hiện rõ tấm lòng của mình hơn, nhưng bản tính khiêm tốn của mình vẫn còn do dự. Ngân lại trượt.
Cho đến một ngày, Dũng (Trần Phong) xuất hiện trong cuộc đời của Hà Lan và công khai xen vào mối quan hệ giữa hai người. Ngân chỉ biết bất lực nhìn Hà Lan ấn tượng về Dũng. Cố gắng đạp xe thật nhanh để người Hà Lan ngồi sau không nói chuyện được với Dũng, nhưng cong lưng để đạp thì không bằng Dũng nhả khói Honda. Thế là dần dần người đưa đón Hà Lan đến trường không còn là Ngân nữa. Ngay cả đến bên Hà Lan với tư cách là bạn thân, Ngân cũng không còn cơ hội nữa. Ngân lén theo Dũng và Hà Lan đi xem phim, đi chơi đêm, để tận mắt chứng kiến người phụ nữ mình yêu trong vòng tay người đàn ông khác để rồi tự làm khổ mình. Ngân chính thức mất Hà Lan vào tay Dũng. Đây là Hoa hậu thứ năm.
Dũng nhanh chóng lộ rõ bộ mặt thật của một kẻ trăng hoa, thậm chí còn chóng chán. Anh chán Hà Lan, anh có thêm Bích Hoàng, công khai bắt cá hai tay, bỏ mặc Hà Lan ốm yếu đến phát khóc. Ngân đến tìm Dũng và gây gổ, buộc Dũng phải đối xử tốt với Hà Lan. Lần đó Ngân đi lạc, nhưng sau đó Dũng đi tìm Hà Lan thật, Hà Lan mắt sáng trở lại, để lại Ngân với vết thương xuyên thấu và chai rượu Sao vàng còn dang dở để Dũng chạy theo. Lần này chính Ngân là người đẩy Hà Lan về phía Dũng.
Dù có chuyện gì xảy ra thì Hà Lan cũng có bầu, Dung nói khi nào ra trường sẽ lấy chồng nhưng bố Dung không cho phép. Những cuộc viếng thăm của Dũng dần ít đi và anh ta quay lại với Bích Hoàng. Những ngày Hà Lan mang bầu, chỉ có Ngân ở bên chăm sóc cô. Trong khi Hà Lan một mình sinh con thì Dũng lại vui vẻ kết hôn với một cô gái khác. Sau đó, Dũng tuyệt nhiên không còn xuất hiện trong cuộc sống của Hà Lan nữa. Vẫn chỉ là rau cháo Ngân, cơm cho mẹ con Hà Lan, Hà Lan khi con cáu kỉnh, ốm yếu.
Đến lượt Hà Lan nhớ Ngân
Rồi Ngân cũng rời thành phố trở về làng Cố Đô, bỏ lại tuổi thơ, bỏ lại Hà Lan để trở về làng quê nghèo, níu kéo bao kỷ niệm. Hà Lan gửi bé Trà Long về cho bà ngoại và mỗi năm chỉ đến thăm con vài lần. Hà Lan biết Ngân chỉ yêu Trà Long vì giống mẹ. Một bà mẹ Hà Lan nhắc nhở cô ấy đừng bỏ lỡ chuyến xe buýt cuối cùng và người thực sự yêu cô ấy, đừng đi theo những người đàn ông phụ trách. Nhưng mẹ cô ấy cũng tự nói rằng không một người đàn ông tử tế nào có thể yêu một người phụ nữ có thai. Lần này đến lượt Hà Lan nhớ Ngân. Ngân đã biết quá nhiều về cô ấy nên chỉ có thể làm bạn thôi.
Chính quá khứ chưa cưới mà lại mang bầu con riêng khiến Hà Lan khó tìm được hạnh phúc mới bên một người đàn ông tử tế. Cô ấy tiếp tục gặp gỡ và hẹn hò với mọi người, từng người một, và sau đó chia tay. Cô ấy đã khóc trong đêm, cảm thấy tiếc cho sự bất hạnh của mình. Lúc này, Ngân mới lấy hết can đảm bảo Hà hãy về quê ngoại, để anh chăm sóc hai mẹ con như một gia đình. Nhưng Hà Lan từ chối, không phải vì cô thích thành phố hơn quê nghèo mà chủ yếu vì cô không còn cảm thấy xứng đáng với Ngân.
Ở tuổi 35, Ngân vẫn yêu Hà Lan. Ở tuổi 35, Holland vẫn chưa tìm được bến đỗ hạnh phúc. Trà Long cũng có ý định nhắc nhở mẹ về tình cảm của chú Ngân nhưng Hạ Lan vẫn nghĩ Ngân sẽ tìm được một nửa phù hợp.
Rồi Ngân lại ra đi, lần này anh bỏ Đô Đô, bỏ Trà Long và bỏ lại bao kỉ niệm của mối tình kéo dài cả tuổi thơ. Đi đi vì bạn không muốn nhầm lẫn tình yêu của mình với Hà Lan với Bóng Hà Lan và bạn cũng không muốn hủy hoại tuổi thơ của Trà Long trước khi quá muộn.
Cái kết khác với tiểu thuyết và cũng mở ra chân trời mới cho Ngân và Hà Lan
Lần này Hà Lan tỉnh dậy đuổi theo chuyến tàu chở Ngân, sau khi Trà Long nhắc lại lời bà ngoại “đừng lỡ chuyến tàu cuối cùng và chứng tỏ người yêu của mình”. Vì nếu không phải là Hà Lan thì không ai có thể làm cho Ngân hạnh phúc được. Nhưng chưa kịp Hà Lan lại mất Ngân.
Nếu có những chuyến tàu khác từ Cố Đô đến nơi Ngân muốn đến, thì chuyến tàu đó không thể gọi là chuyến tàu cuối cùng. Chuyến tàu mà Holland bỏ lỡ thực sự là chuyến tàu bắt đầu một trang mới trong cuộc đời. Lần đầu tiên nỗi niềm thầm kín bao năm của Ngân được giải đáp. Lần đầu tiên Hà Lan dám vượt qua mọi mặc cảm của quá khứ để sống thật với trái tim mình và cố gắng níu kéo một hạnh phúc sau này cho mình và Ngân.
Bộ phim kết thúc bằng nước mắt của Hà Lan khi nhìn đoàn tàu rời bến, nhưng ai biết được, chúng ta chỉ có thể tin rằng một ngày nào đó, ở Cố Đô hay một nơi nào khác, họ sẽ gặp lại nhau. .
Theo Hằng Nga / báo Đất Việt
Giọng đọc: Hà Diễm
Biểu diễn: Hằng Nga
Minh họa: Hương Giang
Link báo gốc: http://gioitre.baodatviet.vn/mat-biec-day-dut-va-tiec-nuoi-dung-bao-gio-bo-lo-chuyen-xe-cuoi-cung-va- nguoi – that-long-yeu-ban-1724728.html
https://www.youtube.com/watch?v=7qvGVcBopeI
Xem thêm: Đôi mắt xanh từ trang sách ra màn hình
VIDEO KẾT NỐI BẠN TÌNH

Cộng đồng của chúng tôi giành cho ae tham gia tại ➡️ ➡️ Hotline+ZALO em vào web Hoixuan35.com để đăng ký thông tin nhé