blogradio.vn – Nếu em chỉ có một sự lựa chọn, anh sẽ luôn chọn em, chàng trai của tháng Năm. Em yêu khoảnh khắc bình yên ấy trong ánh mắt anh, nụ cười dịu dàng khi nghe anh kể chuyện, cái ôm ấm áp của anh trong một buổi chiều mưa. Tôi yêu tất cả những hạnh phúc ngập tràn trong bạn.
***
Một ngày đầu đông se lạnh. Khoác trong chiếc áo gió mỏng, Hà An nhanh chóng đạp xe nâu lộng gió Đám mây – quán cà phê quen thuộc của cô ấy. Đi thẳng lên tầng 2, Khang cười rạng rỡ với câu:
“Đưa cho anh như mọi ngày.”
VIDEO KẾT NỐI BẠN TÌNH
Người phục vụ dễ thương cũng mỉm cười đáp lại.
Đó là vì mọi thứ đã quá quen thuộc với cô ở đây.
Đặt trong một ô cửa kính nhỏ, nhìn ra bãi bùn bên kia sông, nơi những bông hoa dại tím vất vưởng sinh trưởng và lan tỏa đến tận chân trời xa, nơi những buổi chiều chim đậu, hoang vu. Hạ An chợt thấy lòng mình chùng xuống.
Đám mây Không giống như những quán cà phê khác, nó không nằm ở những con phố đông đúc. Đám mây ẩn mình gần những bãi bồi ven sông, và hầu hết khách đến đây đều là khách quen, đều yêu thích và gắn bó với sự tĩnh lặng, bình yên mà cây cối mang lại.
Chiếc bàn quen thuộc của Hà An được đặt ở góc xa, rất yên tĩnh, có ô cửa sổ nhiều màu sắc để cô có thể phóng tầm mắt ra xa quan sát xung quanh hay đơn giản là ngồi đọc sách, nhâm nhi tách cappuccino ngọt ngào, đắm mình trong tiếng nhạc du dương mà không sợ tồn tại. . bị ai đó ngắt lời.
Không phải ngẫu nhiên mà Hạ An biết đến nơi này, mọi chuyện xảy ra đều có lý do và lý do của sự việc này là do Mây kết nối với vô số kỷ niệm của cô, về mối tình đầu của cô. vụng về, về những khoảnh khắc bất ngờ, những hạnh phúc, vui buồn của tình yêu ấy.
Quay trở lại bốn năm.
Vào một ngày mùa thu với ánh nắng vàng mờ ảo, Hạ An yếu ớt bước đi trên đường, cuộc sống kiệt quệ, những cuộc cãi vã của gia đình khiến cô gần như suy sụp.
Hạ An làm theo suy nghĩ của cô mà không để ý đến mọi thứ xung quanh. Đột nhiên ..
– Kttttttttttttttttttttt – Phanh xe vang lên chói tai, Hạ An quay người chậm rãi nhắm mắt lại. Vâng, có lẽ đây là sự giải thoát.
1s, 2s, 3s … Ha! Có tiếng người ngã xuống – là cô ấy! Nhưng điều gì đã xảy ra ở đây? Đáng lẽ ra cô ấy phải nằm dưới gầm xe với máu khắp người, nhưng bây giờ thì sao? Cô ấy đang nằm trên đầu một cậu bé. Tiết lộ rằng trong giây thứ 4 khi cái chết cận kề, một bàn tay đã kéo cô lại.
– Đây! Bạn định nằm trên đầu tôi bao lâu? Một giọng nói làm gián đoạn trí nhớ của cô.
– Tôi xin lỗi, bạn có sao không? Hạ An đứng dậy nhanh như một cái máy.
– Bị đè xuống nửa ký thịt lâu như vậy, anh nghĩ có sao không?
– Em không cố ý và anh cũng không bắt em phải cứu em. Khuôn mặt bầu bĩnh hơi trầm xuống, giọng nói khàn khàn.
Khi nhận ra sự khác lạ của người đối diện, anh cảm thấy bối rối. Chỉ muốn đùa một chút thôi.
– Bạn có khỏe không? Tôi đã làm gì bạn để bạn trông buồn như vậy?
– Cảm ơn vì đã cứu tôi. Nhưng có lẽ em sẽ tự do khỏi cuộc đời này nếu không có sự hiện diện của anh.
– Xin chào! Thì ra muốn chết thì lần sau lại chọn cách chết khác, như khi chết đẫm máu, toàn thân biến dạng, thật là xấu xí. Heh heh.
– Anh không đùa em đâu! Tôi rất nghiêm túc.
– Ừ, không đùa nữa. Nhưng tại sao bạn lại nghĩ như vậy?
– Cuộc đời tôi, còn nhiều điều không hay, tôi có thể nói hết trong một hai câu được không?
– Thôi, vậy anh đưa em đi đâu đó, để em bình tĩnh lại rồi anh kể mọi chuyện cho em nghe. Ai biết được, tôi có thể giúp bạn điều gì đó.
Hạ An mở to đôi mắt long lanh ngấn lệ nhìn thẳng vào mắt người bạn đối diện, một cảm giác ấm áp và an toàn tràn về. Cô ấy cảm thấy tự tin. Và hơn thế nữa, cô muốn kể cho anh nghe tất cả những gì về bản thân, cảm giác phải chia sẻ và muốn được chia sẻ.
Có lẽ vì vậy, cô không chắc, nhưng cô vẫn không muốn ở đây.
Cô khẽ gật đầu.
Có vẻ như chỉ chờ có vậy, cậu bạn thở dài và cười toe toét.
– Vậy thì đi thôi!
Anh nắm tay Hạ An nhanh chóng chạy ra khỏi con đường tăm tối này, thẳng tiến Đám mây.
Kéo Hạ An đến bàn trong cùng, gần cửa sổ, chỉ cho cô những chùm hoa tím trải dài, gọi một ly cappuccino ngọt ngào. Người bạn trầm lặng đã cho cô không gian riêng tư.
Ngồi yên lặng hàng giờ, tâm trạng của Hạ An cũng tốt hơn rất nhiều, thực sự nơi này khiến người ta cảm thấy thân thuộc, bình yên đến lạ.
Tại đây, Hà An đã kể cho cô bạn đáng yêu nghe về cuộc đời mình, về tuổi thơ không hoàn hảo, về ngôi nhà không hạnh phúc và những trận cãi vã thường xuyên của bố mẹ. Sự hỗn loạn quay trở lại với cô và khiến cô sợ hãi.
Đôi mắt anh đồng cảm với những nỗi niềm này. Sự im lặng nhẹ nhàng này khiến Hạ An bình tĩnh lại. Sau vài phút ngẩn ngơ, cô đã kết bạn mới. Nam Dương, hơn cô một tuổi.
Đó là cách họ biết nhau!
Thật trùng hợp, Nam Dương và cô ấy học cùng một trường đại học. Ngày nào anh cũng đến đón cô và họ cùng nhau lên giảng đường. Giờ đây Hà An không còn phải gánh nỗi buồn một mình nữa, họ thường xuyên chia sẻ những mệt mỏi, vui buồn trong cuộc sống. Giống như những người bạn thân lâu năm, họ nhanh chóng nhận ra những sở thích giống nhau của mình, chẳng hạn như ăn kem vào mùa đông, đạp xe dưới mưa, và ngồi yên hàng giờ bên nhau trong tháng Năm.
Tình cảm lớn dần, hình ảnh của anh trong lòng cô cũng sâu đậm hơn, đối với cô anh không còn chỉ là một người bạn. Anh là niềm tin, sự động viên, là niềm vui của cô và quan trọng hơn là khi anh dần tiến sâu hơn vào cuộc sống của cô.
Anh, kể từ lần đầu tiên gặp cô, lần đầu tiên nhìn vào đôi mắt trong veo mệt mỏi của cô, anh đã muốn che chở, chở che cho cô suốt đời.
Như thường lệ, anh đưa cô đi dạo trong cơn mưa chiều mưa phùn nhẹ. Hai người đang bước đi thật nhẹ nhàng, thì đột nhiên anh choàng tay qua cổ cô, đeo sợi dây chuyền có hình cỏ bốn lá, anh nói nhỏ vào tai cô: “Làm người yêu anh nhé! Em muốn bảo vệ và chở che cho anh”.
Cô rất ngạc nhiên và bối rối. Một dòng lệ nho nhỏ, một niềm hạnh phúc rùng mình. Giờ phút này cô thực sự đã chờ đợi rất lâu rồi, cô muốn ở bên anh, cô muốn được anh che chở và yêu thương, cô muốn cùng anh đến bến bờ hạnh phúc.
Thực ra, cô cảm ơn Chúa đã mang anh đến bên cô. Từ ngày yêu anh, cô mới hiểu được cảm giác hạnh phúc, cảm giác được yêu và được yêu – điều mà từ nhỏ đến giờ cô chưa bao giờ cảm nhận được.
Anh và cô luôn giữ một thói quen cũ, đến Đám mây mỗi cuối tuần, cùng nhau đi xem đất nước mới, đi xem phim, hạnh phúc của họ thật đáng ngưỡng mộ!
Tuy nhiên, không có hạnh phúc nào là trọn vẹn. Tình yêu ngọt ngào ấy cũng chóng tàn theo những giông tố cuộc đời. Và luôn chỉ có một sự lựa chọn.
Những ngày này chắc chắn khiến cô rất vui. Cảm giác được nắm tay anh dạo phố, ngồi bên anh trong một buổi chiều bình yên. Cô yêu những khoảnh khắc đó.
Anh nhận được học bổng du học Mỹ. Phía trước anh là tương lai tươi sáng, là đam mê và nỗ lực của anh. Cô, ích kỷ giữ anh bên mình? Hay để tôi đi với tham vọng đó? Nếu anh ra đi, cô sẽ mất anh mãi mãi. Khoảng cách địa lý xa xôi, những khao khát, những nỗi buồn, cô ấy đều có thể tự tin vượt qua. Nhưng đối với kế hoạch sang Mỹ định cư của anh, cô không thể thực hiện được. Cô không đủ dũng cảm để rời khỏi nơi này, không đủ trưởng thành để lựa chọn một con đường mới.
Trước ngày nhập học một tháng, cô hẹn gặp anh vào tháng Năm. Nhấp một ngụm cappuccino quen thuộc nhưng chợt thấy cổ họng đắng ngắt. Cô ấy nói một cách khó khăn nhưng chắc chắn.
– Mật ong! Chúng tôi chỉ dừng lại.
– Nếu chỉ vì đi du học thì đừng nhắc tới nữa! Em đã quyết định rồi, em không đi đâu cả, du học không quan trọng bằng anh!
– Không, tôi đã nghĩ đến rồi, chúng ta không hợp nhau, thử lại cũng không được.
Cố Sơ nói những lời thật lạnh lùng, thật chắc chắn, thật mạnh mẽ để cô không còn khóc nữa.
– Anh nói dối, em yêu anh, anh cũng yêu em, dù thời gian có chứng minh được điều đó hay không!
– Tôi không muốn nói thêm, tôi đã quyết định, dù cậu có đi du học hay không, chúng ta cũng không thể tiếp tục. Được chứ. Xin chào!
Tại sao anh lại bắt em phải rời xa anh như thế này?
Nam Dương đau đớn hét lên.
Hạ An đứng dậy, quay người bước nhanh ra khỏi mây vào cái lạnh cóng. Đôi mắt cô nhòe đi, không rõ là do mưa, do nước mắt, hay do lòng cô đang bình yên.
Anh và cô ấy chính thức ly hôn.
Hai năm kể từ ngày anh đi, cô vẫn chưa bao giờ ngừng nghĩ về những kỉ niệm của hai người họ. Tự nhủ phải mạnh mẽ lên, anh sẽ sớm quên được cô, rồi anh sẽ thành công, hạnh phúc, như vậy cô cũng vui.
“Hãy nói cho tôi biết giấc mơ đêm qua không phải là tôi.
Nhạc trên radio êm
Người giấu đôi môi cô đơn trong mưa.
Hay nhờ mưa che nụ cười?
Bạn có nhớ mưa như tôi không? Và bạn đã nhớ ngớ ngẩn chưa?
Vì kí ức của chúng ta khiến tôi đau đớn hơn mỗi đêm ..
Bản tình ca sẽ mang tên em và sống mãi trong tâm hồn anh ..
Chỉ cần yêu và yêu. “
Tiếng nhạc quen thuộc vang lên, Hạ An tỉnh dậy, cô chạy ra khỏi giường, mắt không ngừng nhìn xung quanh – trống rỗng, bất lực. Cô ấy là người duy nhất đứng đó. Đêm qua cô lại nằm mơ. Cô ấy nhớ bạn rất nhiều!
Có sẵn!
Tận sâu trong tiềm thức, Hạ An khẽ khép mi, cho tới bây giờ cô không thể quên anh, không bao giờ quên. Có nỗi nhớ khôn nguôi đong đầy trong tim, có những giọt nước mắt len lỏi vào nỗi nhớ. Tuy nhiên, Hà An chưa bao giờ hối hận về quyết định đó. Cô yêu anh và cũng muốn anh được hạnh phúc, được sống với những đam mê và ước mơ của mình.
Cô rời mắt khỏi vườn hoa ngoài cửa sổ rồi đứng dậy. Quá dài cho các chuỗi bộ nhớ này. Chỉ mỉm cười.
Đột nhiên có một người đàn ông giống anh ở bàn đối diện. Và nhìn cô ấy. Đi ngang qua, có lẽ vì cô quá nhớ anh. Hình ảnh anh trong cô quá nhiều, quen thuộc đến nỗi mắt cô luôn nhìn thấy những người như anh.
Vẫn trôi qua đều đặn và bình lặng. Nhưng nụ cười ấy, quen thuộc đến lạ. Đôi mắt ấy, bao đêm cô nhớ. Hình ảnh này, nhiều đêm đã theo cô vào giấc ngủ muộn. Hạ An sững sờ. Đó là bạn.
Không phải mơ, không phải ảo tưởng. Cô ấy đang ở trong đám mây. Và bạn, ở đây, ở nơi quen thuộc này, không phải ở nước Mỹ xa xôi lạnh giá.
– Biểu cảm gì thế này! Tại sao tôi không thể hạnh phúc khi nhìn thấy em? Nhưng 2 năm nay em nhớ anh như điên!
Cô bật khóc trong vòng tay anh.
– Đó là bạn. tôi không mơ Cũng không phải là ảo tưởng.
Câu hỏi của cô bị chặn lại bằng nụ hôn ngọt ngào, vòng tay ôm chặt lấy cô như để thỏa nỗi nhớ.
– Đừng nói gì con! Tôi đang về nhà. Từ giờ anh ở đây, sẽ luôn ở bên em!
Đủ ánh nắng, hoa sẽ nở.
Sẽ có đủ gió.
Rất nhiều tình yêu sẽ lấp đầy hạnh phúc của bạn!
© Kim Ngọc Anh – blogradio.vn
VIDEO KẾT NỐI BẠN TÌNH

Cộng đồng của chúng tôi giành cho ae tham gia tại ➡️ ➡️ Hotline+ZALO em vào web Hoixuan35.com để đăng ký thông tin nhé