Tôi lang thang, ăn uống, sống và cười với những niềm vui nho nhỏ, hạnh phúc với tình yêu thương mà tôi nhận được từ những người xung quanh.
Tôi cố gắng sống tốt và cống hiến nhiều nhất có thể cho những người tôi gặp, biết và yêu thương. Nhưng tôi chợt nhận ra (vô tình, rất vô tình vì tôi nhạy cảm), có những người không thích tôi, nói nhiều hơn là… ghét tôi, thể hiện qua nhiều lời nói, thậm chí là hành động. Có thể họ nghĩ tôi không biết vì trước mặt tôi họ vẫn cư xử rất đẹp nhưng tôi nhận ra phải nói lại mình rất nhạy cảm.
Tôi không phải người sống tình cảm, yếu đuối và dễ buồn phiền vì những lý do nhỏ nhặt như nho nhỏ, nhưng nói thật cảm giác đầu tiên khi biết ai đó không thích mình là … trầm cảm. Cao hơn là thật đáng buồn nếu tôi và họ thân nhau. Còn lớn hơn cả là sự tủi thân, tự hỏi “mình đã làm gì sai để mọi người ghét mình” khi đã đặt người ấy vào trái tim quan trọng của mình.
Tác giả: Hồ Tịnh Thủy – Người đọc: Kún – Công nghệ: Đức Thủy, Kún
VIDEO KẾT NỐI BẠN TÌNH
Hình minh họa
Tôi nhìn lại mình và lục tung mọi ngóc ngách của ký ức để tìm ra hạt sạn đã gây ra nó. Tôi tìm kiếm, căng “mắt” ra nhưng không thấy vì tôi nhớ, tôi biết, tôi tin, tôi chưa bao giờ cố ý làm gì sai với họ, chưa bao giờ ghét họ, thậm chí yêu họ và quan tâm nhiều đến họ. Cũng rất tự nhiên, cuộc tìm kiếm ấy khiến nỗi buồn tan biến nhanh chóng, nỗi thất vọng tan biến hoàn toàn. Vì đối với tôi, sự bình yên trong tâm hồn là điều quan trọng nhất giúp tôi sống vui mỗi ngày. Tôi hài lòng, tôi hài lòng, tôi hạnh phúc.
Bạn à, tôi yêu bạn, đó là quyền của tôi. Và bạn ghét tôi, đó là quyền của bạn. Tôi không có quyền, không có lý do và hơn hết, tôi không thể ép người khác yêu mình khi họ không muốn. Tôi tôn trọng “sự ghét bỏ” của bạn. Em lặng lẽ tách mình ra khỏi cuộc đời anh, em sẽ mỉm cười đi qua cuộc đời anh như một cơn gió thoảng, không oán trách, không giận hờn, không hận thù.
Em nói đi, đừng ghét anh thêm nữa vì anh cho rằng em đang cố tình bao dung khi không còn hận anh nữa. Nói thật, tôi không bao dung với người khác như bạn nghĩ. Tôi không trách móc, không ôm mối hận thù … chủ yếu là cho bản thân. Vì em biết, nếu em buộc tội anh, hận anh và đâm sau lưng anh thì em là người mệt mỏi và đau khổ đầu tiên chứ không phải anh. Vì vậy, tôi chọn cách im lặng, chấp nhận nó và bước tiếp.
Tuy nhiên, khi tôi không ghét bạn mà bạn ghét tôi, tôi cho đi mà không cần nhận lại, tôi cũng rất tự hào. Tôi là con người, trái tim tôi bằng xương bằng thịt, nên tất nhiên tôi biết buồn, biết đau và biết khổ. Tôi tự hào, tôi tức giận, tôi buồn bã, có lẽ ngay lúc đó tôi sẽ phản ứng rất nhanh bằng những lời nói hay hành động mà tôi không nên có. Nhưng tất nhiên tôi không hối hận vì những gì mình đã cho đi. Nếu không nói ‘nếu chỉ’, ‘nên có’ … anh không nên dành tình cảm cho em.
(…)
Những tâm sự bạn muốn chia sẻ, những bài viết về cuộc sống, thơ, truyện ngắn mời bạn chia sẻ bài viết với Việt Blog bằng cách gửi link và file đính kèm vào địa chỉ email của bạn. blogviet@dalink.vn
VIDEO KẾT NỐI BẠN TÌNH

Cộng đồng của chúng tôi giành cho ae tham gia tại ➡️ ➡️ Hotline+ZALO em vào web Hoixuan35.com để đăng ký thông tin nhé